CÙNG KHÁM BỆNH “CÔNG THẦN”
Chủ tịch Hồ Chí Minh đã chỉ trực tiếp
căn bệnh công thần: “Cậy mình có một ít thành tích, thì tự kiêu tự đại, cho
mình là “cứu tinh” của dân, “công thần” của Đảng. Rồi đòi địa vị, đòi danh
vọng. Việc to không làm được, việc nhỏ không muốn làm”. Bệnh công thần là một
trong những căn bệnh đặc biệt nguy hiểm, gây ra nhiều tác động tiêu cực, có thể
kéo theo rất nhiều căn bệnh thứ phát khác, là yếu tố khiến cho nội bộ Đảng, Nhà
nước bất ổn, mất đoàn kết, rối loạn từ bên
trong.
Biểu
hiện chính của bệnh công thần: Thứ nhất, đó là sự coi thường
pháp luật. Với tư tưởng cậy công, cậy quyền, cho rằng mình là người có nhiều
đóng góp to lớn cho đất nước; họ luôn nghĩ rằng đất nước “nợ” họ nên họ “kiêu
ngạo” với đời, với đồng nghiệp và với nhân dân. Cũng chính bởi vậy nên không ít
người nảy sinh tâm lý coi thường pháp luật, không tôn trọng pháp luật, thậm chí
có thái độ “thách thức” pháp luật.
Thứ
hai, có người cả đời cống hiến cho Đảng, Nhà nước, nhưng khi về hưu lại sinh ra
biến chất, đưa ra những đòi hỏi vô lý. Khi không được đáp ứng thì không ít
người lại sinh ra ấm ức, khục khặc, bất mãn với chính quyền.
Thứ
ba, một số lãnh đạo, Đảng viên sau khi về hưu lại có “tư tưởng xét lại”. Trước
những tiêu cực của xã hội, họ bức xúc. Đây cũng là điều dễ hiểu. Tuy nhiên,
cách phản ứng của không ít người lại hết sức sai lầm, “phản động”. Thay vì đóng
góp ý kiến để xây dựng tổ chức tốt hơn, nhiều người cậy công, cậy sức của mình
đã đóng góp cho đất nước, từ đó đưa ra các “thư ngỏ, tâm thư” yêu cầu lãnh đạo
phải xóa bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản, phải thay đổi cương lĩnh, bắt
kỷ luật ông này, hạ bệ ông kia,…
Thứ
tư, một số người đang tại chức, tại quyền cũng mắc phải căn bệnh công thần này.
Chỉ với một chút đóng góp, một chút thành tựu nhưng nhiều người đã coi trời
bằng vung, coi mình là trung tâm của vũ trụ. Với nhân dân, với cấp dưới, họ cho
mình vị thế “cao cao tại thượng”, bắt mọi người phải khép nép, nhún nhường
mình. Dần dà, họ trở nên xa cách với quần chúng nhân dân, trở nên hách dịch,
cửa quyền. Với cấp trên, khi có chút đóng góp, họ trở nên tự kiêu, tự đại,
không tôn trọng mệnh lệnh của chỉ huy, người đứng đầu.
Trong
tất cả các thời kỳ xây dựng và phát triển đất nước, bệnh công thần đều không
thể chấp nhận. Đặc biệt, trong bối cảnh trong nước và quốc tế có những diễn
biến hết sức phức tạp, những đối tượng mắc bệnh công thần rất dễ bị lợi dụng,
trở thành những đối tượng chống đối từ bên trong. Vì vậy, toàn bộ hệ thống
chính trị của ta phải tích cực vào cuộc, làm trong sạch bộ máy, không để bệnh
công thần có điều kiện nảy nở./.
Nguyễn
Trọng Hiền Lớp 3
Nhận xét
Đăng nhận xét