A DUA - CĂN BỆNH CẦN CHỮA TRỊ, KHÔNG ĐỂ BỊ LỢI DỤNG CHỐNG PHÁ.
Ngạn ngữ
có câu: “Uốn lưỡi bảy lần trước khi nói” để nhắc nhau phải thận trọng trong
phát ngôn. Nhưng trong thời đại bùng nổ thông tin, nhất là trước tác động của
cuộc Cách mạng công nghiệp lần thứ tư, tình trạng phát ngôn bừa bãi diễn ra khá
phức tạp.
Không
chỉ đơn giản là nói cho sướng miệng, đáng ngại nhất là tình trạng phát ngôn bừa
bãi, tung tin thất thiệt, bóp méo sự thật, vu khống, đặt điều nhằm ý đồ xấu,
hoặc xuất phát bởi động cơ cá nhân, sự ích kỷ trong lối sống... Tình trạng trên
càng trở nên nguy hiểm khi không ít người mắc bệnh a dua, hùa theo những phát
ngôn bừa bãi ấy. Căn bệnh này sẽ càng trở nên nguy hiểm khi các thế lực thù
địch, phản động lợi dụng để xuyên tạc, bóp méo sự thật, kích động, mua chuộc,
lôi kéo tập hợp lực lượng chống phá Đảng, Nhà nước và nhân dân ta.
A dua -
căn bệnh trầm kha trong cộng đồng
Theo Đại
từ điển tiếng Việt, thói a dua được hiểu là hùa theo, bắt chước... (tất nhiên
chỉ hùa theo cái xấu, cái tiêu cực, sai trái thì mới được gọi là a dua). Ở đây
chúng ta cần phân định cho rõ việc ủng hộ, giúp đỡ cái mới, cái tốt, cái tích
cực với a dua hùa theo những cái xấu, cái tiêu cực. Bệnh a dua đã có từ rất
lâu. Trong xã hội hiện đại, trước sự nhiễu loạn của truyền thông, nhất là mạng
xã hội (MXH) thì căn bệnh a dua ngày càng trở nên trầm trọng. Rõ nhất là tình
trạng trong khi đại đa số người dân luôn tích cực lao động, học tập, tìm tòi,
sáng tạo để vượt khó vươn lên trong cuộc sống thì có một bộ phận không chịu động
não mà a dua, học đòi, chạy theo những lối suy nghĩ, mốt làm ăn, phong cách
sống mà họ cho đó là “thời thượng”. Đặc biệt trong giới trẻ hiện nay, thói a
dua là thói bắt chước, đua đòi theo những giọng điệu, những trào lưu, những
phong cách sống lai căng, quái dị, ngày càng rõ nét.
Người
mắc bệnh a dua là những người không nói ra, không viết ra từ nhận thức, quan
điểm, chính kiến của cá nhân mình mà theo đuôi, phụ họa theo cách nhìn nhận,
quan điểm của người khác. Mặc dù quan điểm, nhận thức của mỗi người có đúng, có
sai, nhưng nhiều người a dua mà không cần suy xét đến tính đúng sai, đạo lý và
pháp lý mà nhìn nhận mọi chuyện cho ngọn ngành, thấu đáo và nhân văn. Những
người như thế chẳng khác nào họ đang nhắm mắt chạy theo, hùa theo kẻ xấu một
cách mù quáng. Cụ thể là hùa theo, phụ họa theo những suy nghĩ, phát ngôn, hành
động của đám đông. Bởi thế, người mắc bệnh a dua sẽ đánh mất mình một cách
nhanh chóng và dễ dàng nhất. Hay nói cách khác, khi đã mắc bệnh a dua, con
người tức khắc đánh mất lòng tự trọng, ý thức tự tôn của mình. Thực chất a dua
xét cho cùng là bệnh của kẻ yếu hèn, của kẻ xu nịnh "gió chiều nào che
chiều ấy". Dễ nhận thấy bệnh a dua chỉ xuất hiện ở những kẻ yếu cả về phẩm
chất và trình độ, năng lực. Chính sự hèn yếu đã đẩy kẻ mắc bệnh a dua đến chỗ
thiếu tự tin, thiếu bản lĩnh và lệ thuộc vào người khác, bị người khác thao
túng, nhưng không tự biết mà cứ lao vào tung hô xem những người đó nói gì cũng
là lẽ phải. Cứ như thế, từng bước kẻ mắc bệnh a dua sẽ mất khả năng nhìn nhận,
suy xét các vấn đề, nhất nhất "ăn theo nói leo" , bất luận lời nói,
hành động của họ đúng-sai.
Trong
cuộc sống, bệnh a dua xuất hiện ở mọi lúc, mọi nơi, mọi ngõ ngách từ cách ăn
mặc, đi đứng, phát ngôn. Những người mắc bệnh a dua không phân biệt được
đúng-sai, hay-dở, cứ thấy người ta sao thì mình theo vậy. Chính sự theo đuôi mù
quáng của những kẻ mắc bệnh a dua đã làm cho cái xấu, cái sai nhỏ bị loang
rộng, đẩy lên và hậu quả thật khôn lường. Trong thời đại Cách mạng công nghiệp
lần thứ tư, khi thói a dua được lợi dụng một cách tinh vi, rất có thể sẽ trở
thành phương pháp tập hợp, lôi kéo lực lượng rất nguy hiểM.
Lợi dụng căn bệnh a dua để chống
phá
Một
trong những biểu hiện suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức lối sống, được
Nghị quyết Trung ương 4, khóa XII chỉ ra, đó là căn bệnh a dua với biểu hiện cụ
thể là: “Phụ họa theo những nhận thức lệch lạc, quan điểm sai trái”. Đúng như
nhận định của Ban Chấp hành Trung ương, những năm qua, trên MXH xuất hiện nhiều
thông tin sai trái, xuyên tạc, bịa đặt, bóp méo, thổi phồng mà không ít đảng
viên và một bộ phận nhân dân đã đọc, đã nghe nhưng không phân biệt được
đúng-sai, hay-dở mà nhiều người đã có biểu hiện dao động, mất lòng tin, dẫn tới
hùa theo và xa hơn là “tự diễn biến”, "tự chuyển hóa", suy thoái về
tư tưởng chính trị.
Nhận
thấy rõ khả năng có thể lợi dụng thói a dua để khai thác, tổng hợp thông tin từ
đó xuyên tạc, bóp méo, thổi phồng nhằm đánh lừa dư luận; kích động, lôi kéo,
tập hợp lực lượng, nên những phần tử phản động, thù địch triệt để lợi dụng căn
bệnh này để chống phá Đảng, Nhà nước ta. Những thông tin chưa được kiểm chứng,
những thông tin sai trái từ phát biểu bừa bãi của một số nhân vật và những
người a dua, hùa theo trên MXH được các thế lực thù địch tổng hợp, nhào nặn
nhằm tạo ra thông tin mà nghe qua người ta dễ lầm tưởng là có cơ sở khách quan,
sau đó họ từng bước cài vào những thông tin xuyên tạc, bịa đặt, thổi phồng, bóp
méo nhằm đánh lừa dư luận, chống phá Đảng và Nhà nước ta. Họ triệt để khai thác
thế mạnh của internet và MXH để lan truyền những thông tin sai trái, bịa đặt,
xuyên tạc sự thật thu lượm từ những người phát ngôn bừa bãi, từ những kẻ a dua,
“ăn theo nói leo” làm cho đúng sai, thật giả lẫn lộn, khiến dư luận hoang mang.
Những người hay phát biểu bừa bãi, những kẻ hay a dua hùa theo những phát ngôn
bừa bãi trở thành đối tượng để các thế lực thù địch dụ dỗ, mua chuộc, kích
động, lôi kéo và khống chế, nhằm phục vụ mưu đồ thâm độc của chúng.
Âm mưu
lợi dụng những người phát ngôn bừa bãi, những kẻ a dua “ăn theo nói leo” để
chống phá cách mạng Việt Nam của các phần tử phản động, thù địch ngày càng tinh
vi, phức tạp. Chúng tranh thủ hà hơi tiếp sức, kích động và sử dụng những đối
tượng có tư tưởng xét lại chống Đảng, những phần tử cơ hội chính trị ngay trong
nội bộ ta để chống phá. Trong đó, chúng tập trung vào lôi kéo, tập hợp số cán
bộ đã nghỉ hưu vào các câu lạc bộ, diễn đàn, hội đoàn. Đặc biệt, chúng tranh
thủ lôi kéo, kích động một bộ phận cán bộ, đảng viên mất phương hướng, cơ hội
chính trị, yếu kém bản lĩnh để móc nối câu kết giữa bọn phản động ở nước ngoài
với những phần tử bất mãn trong nước. Chẳng hạn trong vụ gây rối ở Nghệ An, Hà
Tĩnh và một số tỉnh miền Trung, từ những phát ngôn sai trái của linh mục Nguyễn
Đình Thục, tổ chức phản động Việt Tân, mà điển hình là tên phản động Hoàng Đức Bình
(một đối tượng nguy hiểm mang nặng dã tâm cùng mưu đồ chống phá, gây bạo loạn
hòng lật đồ Nhà nước Việt Nam) đã kích động căn bệnh a dua trong giáo dân để hô
hào, hùa theo, xuyên tạc, bóp méo về diễn biến vụ việc, kích động giáo dân gây
sức ép với chính quyền và cơ quan chức năng địa phương. Tất nhiên Hoàng Đức
Bình đã bị bắt và phải chịu trách nhiệm trước pháp luật về những hành động của
mình. Nhưng qua vụ việc này, phần nào cho thấy tính chất nguy hiểm của căn bệnh
a dua, đặc biệt là khi căn bệnh này bị những phần tử phản động, thù địch lợi
dụng.
Trị bệnh để ngăn chặn lợi dụng
chống phá
Không để
các thế lực thù địch, phản động lợi dụng căn bệnh a dua để chống phá, trước hết
chúng ta cần tìm cách chữa trị căn bệnh này. Công việc cần thiết trước nhất cần
nói đến đó là đẩy mạnh công tác tuyên truyền, giáo dục nhằm nâng cao nhận thức,
ý thức trách nhiệm cho cán bộ, đảng viên và nhân dân, giúp mọi người tham gia
vào không gian mạng nhận diện đúng bản chất và tính phức tạp, nhiễu loạn của
các thông tin trên MXH. Mặt khác, cần tuyên truyền để mọi người dân nhận thức
rõ âm mưu, thủ đoạn lợi dụng căn bệnh a dua để truyền bá những tư tưởng, quan
điểm sai trái, kích động, lôi kéo, tập hợp lực lượng hòng chống phá Đảng và Nhà
nước ta của các thế lực thù địch, phản động. Thông qua tuyên truyền, giáo dục
nâng cao sức đề kháng và khả năng “miễn dịch” cho mỗi người vẫn là giải pháp
quan trọng, căn cơ để chúng ta từng bước khắc phục căn bệnh a dua và âm mưu lợi
dụng căn bệnh này để chống phá của các thế lực thù địch.
Truyền
thông xã hội nói chung, MXH nói riêng giống như “cái chợ” và khi tham gia vào
“cái chợ” ấy ta phải chấp nhận ở đó tất thảy mọi thông tin: Tốt có, xấu có;
đúng có, sai có; thuận chiều có và trái chiều có... Để không biến mình thành kẻ
a dua, theo đuôi, không đánh mất mình khi vào “chợ thông tin” này, điều quan
trọng hơn là chúng ta phải luôn giữ thế chủ động thông tin. Trước mỗi sự kiện,
vấn đề, nhất là những vấn đề phức tạp, nhạy cảm, thông qua các phương tiện
truyền thông chính thống, các cơ quan chức năng cần cung cấp kịp thời, đầy đủ,
chính xác những thông tin cần thiết đến người dân. Thực tiễn cho thấy chủ động
dẫn dắt, định hướng thông tin trên không gian mạng là phương cách hữu hiệu để
phòng ngừa những phát biểu bừa bãi và thói a dua vào hùa nhằm mục đích xấu. Đi
cùng với đó, mỗi chúng ta phải tự trang bị cho mình những kiến thức cần thiết
để phân biệt được đâu là thông tin đúng, đâu là thông tin sai, đâu là thông tin
không có cơ sở; đâu là thông tin hữu ích, thông tin xấu độc...
Trong
thế giới phẳng, mỗi người chúng ta cần hết sức cẩn trọng trong mỗi phát ngôn,
mỗi bài viết khi tung lên các phương tiện truyền thông xã hội. Trước mỗi phát
ngôn, mỗi hành vi, sự việc nghe được, bắt gặp trong đời sống, mỗi người chúng
ta trước khi bày tỏ thái độ, quan điểm cần có sự suy xét, nhìn nhận và lý giải
cho thấu đáo, để ứng xử nhân văn và không đánh mất mình. Mặt khác, mỗi người
bằng các công cụ có sẵn hoàn toàn có thể điều tiết được các mối quan hệ của
mình trên MXH để sàng lọc, chia sẻ, bình luận trong chừng mực nhất định. Khi
mọi người tỉnh táo, sáng suốt trong sàng lọc thông tin, nhận diện và ứng xử phù
hợp trước những thông tin xấu độc thì các thế lực thù địch không dễ bề lợi dụng
để chống phá. Đây cũng chính là phương cách để mỗi người chúng ta góp phần vào
cuộc đấu tranh phòng, chống các quan điểm sai trái trên không gian mạng.
Hà
Hoài Nam Lớp 3
Nhận xét
Đăng nhận xét