Giá trị lý luận và thực tiễn của tư tưởng Hồ Chí Minh
Gần đây, trên một số trang thông tin có đăng tải bài viết với nội dung luận
bàn về “Những ảo tưởng của Đảng Cộng sản Việt Nam về tư tưởng Hồ Chí Minh”;
hoặc: “Đảng Cộng sản Việt Nam giương cao ngọn cờ tư tưởng Hồ Chí Minh, nhưng
chỉ nói mà không làm”,... Đây là suy nghĩ của những người thiếu thiện chí, cố
tình xuyên tạc đường lối đổi mới do Đảng Cộng sản Việt Nam khởi xướng và lãnh
đạo, nhưng lại núp dưới danh nghĩa “tự do ngôn luận, dân chủ, xây dựng, góp
ý”!?
Lời nói và hành động của họ bộc lộ thái độ hằn học, động cơ kích động, âm
mưu gây mất ổn định chính trị, phá hoại công cuộc xây dựng đất nước của nhân
dân ta. Mặc dầu trong các bài viết, họ cố tình trích dẫn kiểu gọt chân cho vừa
giày, cắt xén lời nói của nhân vật này, học giả nọ, để minh chứng cho lời nói
của mình là có cơ sở.
Tuy nhiên, có thể dễ dàng nhận thấy những nhận định, lập luận mang nặng tư
duy suy luận chủ quan, vô căn cứ và thiếu khoa học. Hãy thử xem họ là ai và
những gì là sự thật đằng sau lời nói, bài viết của họ!
Không
cần nói cũng có thể biết tác giả của những bài viết xuyên tạc về tình hình đất
nước, bôi nhọ hình ảnh lãnh tụ, kích động, phá hoại đường lối của Đảng, đa phần
là những người bất mãn về chính trị, hiện đang sống nhờ bằng những đồng tiền do
các thế lực thù địch bên ngoài chu cấp.
Một bộ phận khác, không hẳn xuất phát từ động cơ kinh tế, nhưng là những
người nhẹ dạ, thiếu hiểu biết, nên bị lợi dụng, trở thành những “cái loa” phát
ngôn không công cho lực lượng chống đối chế độ, đi ngược lại lợi ích dân tộc,
đất nước. Tại sao có thể khẳng định như vậy? Bởi vì, không chỉ đơn thuần
trên danh nghĩa “tự do ngôn luận” hay có sự “bất đồng quan điểm” (với lý do
khác nhau về ý thức hệ) để “nói lấy được”, mà muốn đánh giá hay phê phán về một
vấn đề, một con người hoặc một luận thuyết, phải nhìn nhận khách quan từ nhiều
phía, đặc biệt là từ góc độ giá trị lịch sử, nhân văn, đạo đức, phải dựa trên
những giá trị chuẩn mực truyền thống tốt đẹp của dân tộc.
Không thể cứ cao đạo cho rằng, mình là người yêu Tổ quốc, trong khi hành
động và lời nói đi ngược lại lợi ích của nhân dân. Đối với người Việt Nam, việc
đánh giá chuẩn mực đạo đức của một cá nhân, hay giá trị của một luận thuyết,
không phải xuất phát từ tiêu chuẩn bên trong của nó, mà xuất phát từ lợi ích
của Tổ quốc: “Học thuyết nào cứu được nước, giúp được dân thì sẽ được ưa thích,
lựa chọn”.
Trên ý nghĩa đó, sự khẳng định: "Tư tưởng Hồ Chí Minh là một hệ thống
quan điểm toàn diện và sâu sắc về những vấn đề cơ bản của cách mạng Việt Nam,
là kết quả của sự vận dụng và phát triển sáng tạo chủ nghĩa Mác – Lê-nin vào
điều kiện cụ thể của nước ta, kế thừa và phát triển các giá trị truyền thống
tốt đẹp của dân tộc, tiếp thu tinh hoa văn hóa nhân loại... là tài sản tinh
thần vô cùng to lớn và quý giá của Đảng và dân tộc ta, mãi mãi soi đường cho sự
nghiệp cách mạng của nhân dân ta giành thắng lợi".
Đó là sự khái quát khoa học, xuất phát từ cơ sở lý luận và thực tiễn của sự
hình thành tư tưởng Hồ Chí Minh. Đồng thời, khẳng định một cách chắc chắn rằng,
tư tưởng Hồ Chí Minh không bao giờ là “ảo tưởng”, bởi giá trị lý luận và thực
tiễn của những quan điểm khoa học và cách mạng trong tư tưởng Hồ Chí Minh đó
được thực tiễn lịch sử cách mạng Việt Nam kiểm nghiệm, minh chứng là hoàn toàn
đúng đắn.
Với tư cách là người đi tiên phong trong phong trào giải phóng dân tộc, Hồ
Chí Minh đã góp phần quan trọng vào quá trình “phi thực dân hóa”, làm sụp đổ
hoàn toàn chủ nghĩa thực dân cũ trên phạm vi toàn thế giới. Tư tưởng Hồ Chí
Minh thể hiện khát khao giải phóng đồng bào mình, dân tộc mình thoát khỏi áp
bức bất công, đồng thời đấu tranh để giải phóng tất cả các dân tộc khác trên
thế giới thoát khỏi chế độ áp bức của chủ nghĩa thực dân.
Tiến sỹ Ahmed - Nguyên Giám đốc UNESCO khu vực châu Á - Thái Bình Dương đã
nhận xét: “Chỉ có ít nhân vật lịch sử trở thành một bộ phận của huyền thoại khi
còn sống và rõ ràng cụ Hồ Chí Minh là một trong số đó; Người sẽ được ghi nhớ
không phải chỉ là người giải phóng cho Tổ quốc và nhân dân bị đô hộ, mà còn là
một nhà hiền triết hiện đại đã mang lại một viễn cảnh và hy vọng mới cho những
người đấu tranh không khoan nhượng để loại bỏ bất công, bất bình đẳng khỏi trái
đất này”. Nhà báo, nhà hoạt động chính trị Mexico Ignacio Gonzalez Janzen
khẳng định rằng: “Chủ tịch Hồ Chí Minh không chỉ là một lãnh tụ xuất chúng của
dân tộc mình, một yếu nhân của quá trình phi thực dân hóa trong thế kỷ XX, mà
đặc biệt còn là một người thầy vĩ đại trong môn học giành tự do cho các dân
tộc,... chủ đề chính của tất cả các nền văn hóa và là mục tiêu hàng đầu của
nhân loại”. Còn rất nhiều ý kiến đánh giá của các chính khách, các nhà nghiên
cứu, thậm chí của những “đối thủ một thời” của Hồ Chí Minh, họ đều thống nhất
nhận định về giá trị lý luận và cống hiến xuất sắc của Người đối với sự nghiệp
cách mạng giải phóng dân tộc.
Bởi vì, nếu những ai đã nghiên cứu tư tưởng Hồ Chí Minh về CNXH và con
đường quá độ lên CNXH một cách thấu đáo, chắc hẳn đều nhận thấy rằng đó là
những quan điểm xuất phát từ đặc điểm, điều kiện lịch sử Việt Nam và giàu tính
hiện thực.
Trước hết, Hồ Chí Minh khẳng định tính ưu việt của chế độ XHCN, với mục
tiêu cao cả là xóa bỏ chế độ người bóc lột người; giải phóng con người khỏi mọi
sự áp bức, bất công, hướng tới xây dựng một chế độ xã hội: “không có người bóc
lột người, mọi người sung sướng, vẻ vang, tự do, bình đẳng, xứng đáng là thế
giới của loài người”.
Tuy nhiên, Hồ Chí Minh không hề “ảo tưởng,” mà bằng cái nhìn lịch sử cụ
thể, Người nhận thấy điều kiện, đặc điểm kinh tế - xã hội nước ta, một nước
nông nghiệp lạc hậu, có xuất phát điểm thấp, chưa kinh qua giai đoạn phát triển
tư bản chủ nghĩa, do đó Người xác định mục tiêu ban đầu của thời kỳ quá độ lên
CNXH ở nước ta là: “Làm cho người nghèo thì đủ ăn. Người giàu thì giàu thêm.
Người nào cũng biết chữ. Người nào cũng biết đoàn kết, yêu nước”. Người còn
nói: “CNXH là mọi người cùng ra sức lao động sản xuất để được ăn no, mặc ấm và
có nhà ở sạch sẽ”; và: “xã hội ngày càng tiến, vật chất ngày càng tăng, tinh
thần ngày càng tốt, đó là CNXH”. Cụ thể hơn, Hồ Chí Minh cho rằng, CNXH phải:
“có công nghiệp và nông nghiệp hiện đại, có văn hóa và khoa học tiên tiến”; về
chính trị, xã hội XHCN là do nhân dân làm chủ, bao nhiêu lợi ích đều vì dân,
bao nhiêu quyền hạn đều của dân, quyền hành và lực lượng đều ở mọi người dân,
tất cả cán bộ, công chức nhà nước đều là công bộc của dân.
Trên ý nghĩa đó, có thể khẳng định về
giá trị trường tồn của tư tưởng Hồ Chí Minh: “Thế giới đã và sẽ còn đổi thay,
nhưng tư tưởng Hồ Chí Minh vẫn sống mãi trong kho tàng văn hóa nhân loại”.
Nhận xét
Đăng nhận xét